Thứ nhất là thành lập công ty dọn văn phòng, vận chuyển hàng hóa nội thành, nói chung là vận tải hàng hóa. Thứ hai, xin vào làm một công ty lớn để học hỏi kinh nghiệm, trau dồi kiến thức.
Chào các bạn !
Trước hết tôi viết những dòng này không phải để khoe khoang mà để nhận thêm những lời khuyên từ những người đi trước! Giàu kinh nghiệm hơn tiền bạc.
Tôi sinh ra trong một gia đình đông anh em, cha mẹ không có nhiều tiền nhưng cũng dìu dắt chúng tôi nên người, cho tới bây giờ! Khi vào đại học (ngành điện, bậc đại học) tôi làm đủ thứ nghề để mưu sinh để đóng học phí. Lúc đó chị gái tôi lo cho một phần, phần còn lại tự xoay sở. Đầu tiên là dạy kèm, sửa chữa máy tính, mua bán máy tính, chạy xe ôm ( thu nhập cao do chạy trong bến xe, chạy lụi thôi không bến bãi gì cả, anh em thương tình hoàn cảnh mà cho chạy).
Chính vì những công việc này mà tôi rất ân hận. Làm nhiều dĩ nhiên bạn sẽ chểnh mảng việc học, điều đó là không thể tránh khỏi. Hậu quả có liền ngay trước mắt, tôi không tốt nghiệp như bạn bè cùng lớp, do nợ môn quá nhiều. Tiếp tục cày trả nợ môn chứ sao. Thêm một khoảng thời gian lao đầu vào xã hội tìm tiền. Tích lũy kinh nghiệm sống nhưng kinh nghiệm học hành thì coi như tiêu rồi đó!
Lúc này tôi đã hoàn thành khóa học nhưng chưa được nhận luận văn do còn nợ môn. Quyết định đúng bắt đầu từ đây. Với kinh nghiệm kha khá về CNTT, biết sửa chữa tất cả các dòng máy tính ( chủ yếu là đoán bệnh và mang ra tiệm sửa, hoặc thay mới thôi ), tôi được nhận vào làm nhân viên bảo trì một tòa nhà lớn, và công ty đó cũng rất lớn, đủ khiến tôi choáng. Nhưng tôi không choáng.
Tháo vát, nhiệt tình giúp đỡ mọi người ( bản chất nhiều hơn bản tính), được lòng chị em, sếp tin tưởng ở nhiệm vụ được giao. Tòa nhà tôi làm ngay trung tâm Quận 1, oách chưa. Công việc bảo trì tòa nhà thì bạn biết rồi, việc ít, chủ yếu là thay bóng đèn với đi ghi điện vào cuối tháng, hay trời mưa to thì đi lòng vòng coi có cái cửa sổ nào quên đóng thì đóng lại thôi. Tháng thứ ba cũng là tháng được ký hợp đồng chính thức và nhận được mức lương hơi cao cao so với anh em đã được tốt nghiệp đàng hoàng. Nhắc lại lúc này tôi chưa có tốt nghiệp. Vẫn còn nợ môn nhưng đã nhìn được chút ánh sáng cuối đường hầm học vấn. Nghĩa là số môn nợ đã đếm được chỉ trong một bàn tay.
Sáng hôm sau ngày nhận lương tháng thứ ba tôi xin sếp một cuộc hẹn! Sếp này nhỏ thôi, những sếp lớn hơn chỉ nhìn thấy tôi chắc 2 lần trong tháng. Tôi trình bày đủ thứ nguyên do, nào là mẹ bệnh dưới quê kêu về cưới vợ, thật sự gia đình tôi có một căn nhà ngay tại thành phố (Mặt tiền đàng hoàng nha). Nào là chưa được tốt nghiệp, muốn về nhà phụ mẹ làm ruộng. Với hàng tá lý do tôi xin sếp cho tôi tạm ngưng công việc để tìm một hướng đi mới. Sếp muốn tôi chọn lý do nào ghi trong đơn xin thôi việc cũng được.
Và sau đó là hằng tá liệt kê của sếp: nào là lương cao, công việc phù hợp với ngành học, thăng tiến hơn khi công ty làm dự án, công ty của tôi có máu mặt trong các dự án khu dân cư, phần điện sẽ do tôi phụ trách. Nghe có vẻ sáng sủa quá với anh chàng chưa tốt nghiệp như tôi. Tôi vẫn giữ quyết định của mình.
Buổi chiều hôm đó khi nghe kể lại bạn gái trách tôi đủ điều. Nghe một hồi tôi muốn vô xin làm lại luôn đó! Nhưng đã ra đi là đầu không ngoảnh lại. Lúc này mình đã nhìn rõ hơn về tấm bằng tốt nghiệp. Niềm tự hào của gia đình, út sắp tốt nghiệp đại học. Chỉ còn nợ hai môn, sắp có đợt nhận luận văn của khóa sau. Lên kế hoạch chặt chẽ để nhận bằng được luận văn đợt này.
Trong khoản thời gian này tôi có một số công việc không thể nói ra nhưng tiền thì chạy vô túi ngày lẫn đêm. Nhờ chắt chiu và biết chuyển kênh đầu tư tôi có một số tài sản nhất định. Thu nhập từ tài sản chân chính này cũng kha khá mỗi tháng. Tôi sắm được hai chiếc xe tải cỡ nhỏ chạy cho công ty ông anh và vợ chưa cưới thu nhập mỗi tháng trừ đi chi phí cũng được không dưới mười triệu (2 chiếc xe tải mua hết gần 400 triệu, một chiếc mua thẳng một chiếc mua qua ngân hàng, thời hạn vay là 3 năm, đến hôm nay là được một năm). Nói thêm là cho tới ngày hôm qua là tôi đã bảo vệ thành công luận án tốt nghiệp, chờ ngày nhận bằng nữa thôi.
Tới đây có những ngả rẽ buộc tôi phải gác tay lên trán :
+ Thứ nhất là có nên tiếp tục làm công việc " trong khoản thời gian " trước. Mình cũng sợ lắm.
+ Nếu chấm dứt thì mình sẽ làm gì?
Câu hỏi này tôi có hai phương án.
Thứ nhất tiếp tục phát huy 2 chiếc xe tải nhỏ, thành lập công ty dọn văn phòng, vận chuyển hàng hóa nội thành, nói chung là vận tải hàng hóa. Hoặc bán 1 xe mua một xe khách ra bến xe chạy khách liên tỉnh, tài xế gia đình sau đó bán luôn chiếc kia mua xe khách chạy liên tỉnh luôn. Trực tiếp điều hành và theo xe. Việc này không liên quan gì tới ngành điện công nghiệp mà nhà trường dạy. Nói thêm và mình vẫn còn khả năng tài chính để đầu tư tiếp. Ở phương án này mình sẽ trực tiếp điều hành và phát huy tinh thần tự lực cánh sinh, phấn đấu vươt lên chính mình.
Ưu và khuyết: Đam mê ngành vận tải, kinh nghiệm chưa có. Ngành trái với ngành được học.
Ưu và khuyết: Đam mê ngành vận tải, kinh nghiệm chưa có. Ngành trái với ngành được học.
Thứ hai: xin vào làm một công ty lớn (có mối quan hệ để làm chuyện này ) để học hỏi kinh nghiệm , trau dồi kiến thức. Chờ thời cơ tiến ra làm riêng. Bán hết xe tải , mua một mảnh đất ngoại thành kinh doanh bất động sản theo kiểu nhà nghèo. Vì tình hình xe tải không còn khả quan nữa phải chuyển đổi kinh doanh.
Ưu và khuyết: có cơ hội thăng tiến trong công ty lớn, lớn hơn nữa. Tích lũy kinh nghiệm quản lý. Nhưng sợ bị mai một trong môi trường đầy kỹ thuật, máy móc.
Thật sự mình cũng không biết phải chọn lựa như thế nào cho hợp lý. Cái nào cũng hay cái nào mình cũng tâm đắc. Đó là cái chưa đúng mà mình muốn tâm sự lên đây để được nghe các sáng kiến của các đàng anh đàng chị. Sau đó mình có 1 quyết định sau cùng!
Thật sự mình cũng không biết phải chọn lựa như thế nào cho hợp lý. Cái nào cũng hay cái nào mình cũng tâm đắc. Đó là cái chưa đúng mà mình muốn tâm sự lên đây để được nghe các sáng kiến của các đàng anh đàng chị. Sau đó mình có 1 quyết định sau cùng!
Trong khoản thời gian này mình khó ngủ quá. Thời gian không chờ đợi chúng ta, tôi muốn chạy nữa kìa nhưng chỉ sợ mình lạc lối.
Có một người lớn hơn tôi về mọi mặt đã khuyên tôi nên chọn phương án thứ hai. Có lẽ chậm mà chắc. Người này sợ kinh nghiệm quản lý của tôi chưa đủ tầm, đến một giai đoạn nào đó sẽ hết. Lúc đó sẽ như thế nào thì thú thật tôi cũng chưa biết!
Tôi muốn làm ngược lại để chứng tỏ mình.
Tôi muốn làm ngược lại để chứng tỏ mình.
Mong nhận được những lời khuyên chân thành!
Cám ơn mọi người đã đọc!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét